(2Sao) - Vũ nữ thoát y nổi tiếng, niềm mơ ước của rất nhiều quý ông trên thế giới đã nói như vậy khi trả lời tạp chí “GQ” của Trung Quốc trong lần cô đến đất nước đông dân nhất thế giới này biểu diễn mới đây.
Sinh ngày 28/9/1972 tại thành phố Rochester, Michigan nước Mỹ, Dita Von Teese là một trong những vũ nữ thoát y nổi tiếng nhất đất Mỹ. Danh tiếng của cô vũ nữ thoát y Dita Von Teese đã vươn qua Thái Bình Dương để đến với Trung Quốc.
Từ trước đến nay, sự nổi tiếng của Dita không phải dựa vào lối diễn thoát y cấp ba, những bước nhảy của cô bao hàm trong đó những kỹ xảo tuyệt vời của Ballet cổ điển. Thoát y mà không hề dung tục, lả lướt mà vẫn quyến rũ và khó hiểu, đó là điều khiến Dita tiếng tăm củaDita trở nên lừng lẫy.
Các fan của Dita không thiếu những ngôi sao lớn thế giới, vợ chồng David Beckham, đạo diễn Mick Jackson, ca sĩ George Michael và Elton John, thậm chí đến nhà thiết kế thời trang John Galliano và Marc Jacobs đều coi Dita là nguồn cảm hứng sáng tạo của mình. Cô thường xuyên xuất hiện tại các tuần lễ thời trang nổi tiếng nhất thế giới, Jean Paul Gaultier dành cho cô những bộ trang phục đẹp nhất một cách vô điều kiện: “Thích cái gì thì lấy cái đó mặc!”. Sự xuất hiện của Dita giống như một chất dễ cháy không chỉ trên sân khấu thoát y.
Các buổi biểu diễn của cô dù là ở đâu cũng dẫn đến tình trạng, một vé khó tìm. Từ các câu lạc bộ ở Paris cho đến các buổi biểu diễn thời trang Fashion Show, Fashion Show After Party, Dita đã có được thành công mà các vũ nữ thoát y khác một đời cũng không có được.
Cô định nghĩa thế nào về sự quyến rũ?
Tình cảm là trang thái tự tại và tự tin mà một người biểu hiện ra bên ngoài qua ngoại hình và làn da của mình, đồng thời lúc nào và ở đâu nó cũng có thể cuốn hút người bên cạnh. Sự quyến rũ “quá tích cực” thường giả tạo, không gượng ép mới là sự quyến rũ thật sự.
Nhưng cô là một vũ nữ thoát y, sự tồn tại của cô chẳng phải là vì công chúng hay sao?
Tôi đã mất rất nhiều thời gian mới lĩnh ngộ được rằng, khi tôi quyến rũ nhất, khi tôi nhận được nhiều tiếng vỗ tay nhất thường là khi tôi biết cách hưởng thụ giây phút hiện tại, khi tôi thoải mái với một chút dí dỏm chứ không phải là lúc tôi không ngững suy nghĩ về việc làm thế nào để đạt được sự quyến rũ. Vì thế mỗi lần tôi đều dùng sự vui vẻ bước lên sân khấu, biến sân khấu thành một thế giới mộng ảo của riêng mình. Tôi hy vọng khán giả có thể đồng cảm với tôi chứ không phải là ngồi dưới khán đài xem tôi khoe hình thể.
Mỗi lần nhớ lại các buổi diễn của mình, tôi đều phát hiện ra vì sao rất ít người bỏ về giữa chừng, vì trước nay tôi chưa từng có hành động nào mang tính khiêu khích, khán giả chưa từng cảm thấy mình bị xúc phạm hơn nữa sau đó còn xuýt xoa: “Thật là đẹp, tôi cũng rất hy vọng mình được như thế”.
Từ gợi tình đến thời thượng đã phải trải qua một quãng thời gian dài, ngẫm lại, cô thấy điều gì khiến cô trở nên khác thường?
Những năm 90, phụ nữ cạo trọc đầu, trên người khắp nơi là những chỗ rách nhìn có vẻ rất đàn ông. So với họ thì cách trang điểm mang chiều hướng phục cổ của tôi ưu nhã hơn. Nhưng cách phục cổ của tôi cũng không phải hoàn toàn sao chép mà là sự kết hợp giữa cổ điển với sự hoa mỹ và thời thượng.
Tôi còn nhớ lần đầu tiên tôi lên sân khấu biểu diễn, tôi đã dùng lại những yếu tố trong trang phục của nữ nhân vật chính của phim “Gone with the wind” kết hợp với những yếu trang phục hiện đại. Lần đó, tôi đã được khán giả rất tán thưởng. Sau đó, tôi đã trở nên rất tự tin với việc kết hợp các nhân tố thời trang hoàn toàn xa lạ.
Với những vũ nữ thoát y đang kiếm sống trong các câu lạc bộ, cô có lời khuyên nào không?
Từng trải qua cuộc sống đó, tôi không thể không nói, những vũ nữ ở các câu lạc bộ đó khiến người ta như nhìn vào một hình nộm, âm nhạc, trang phục cho đến vũ đạo đều ít có sự sáng tạo. Thành công không thể dựa vào sự sao chép. Khi tôi vừa mới bước vào nghề, tóc vàng, rock and roll, bikini đang rất thịnh hành. Đúng, họ có nhiều tiền, nhưng tôi đã nói với chính mình rằng: “Tôi muốn trở thành một vũ nữ có sự độc đáo của riêng mình”.
Tôi không muốn từ túi của mỗi người khách có được 1 đô la, tôi muốn mỗi người khách mỗi lần móc túi phải rút ra 20 đô la. Giá trị của bạn đến từ chỗ bạn khác mọi người, đừng có học theo ai cả. Kiến nghị của tôi chính là hãy dũng cảm thử nghiệm.
Trên sân khấu, cô có bao giờ có cảm giác vui sướng được khống chế các đấng mày râu không?
Khán giả của tôi đại đa số là nữ, thật đấy. Tôi rất ít khi nghĩ đến cách nghĩ của nam giới. Tôi hy vọng phụ nữ coi tôi là em, tôi sẽ đặc biệt quan tâm đến cảm nhận của họ chứ không phải là biểu diễn trên sân khấu những tư thế kiểu “cô xem, tôi có thể cướp người đàn ông của cô!”.
Nếu như nói rằng tôi muốn khống chế người nào đó thì có lẽ nên nói rằng, tôi hy vọng có thể thay đổi cách nghĩ của họ, khiến họ tin tưởng vào thế giới tươi đẹp mà tôi tạo ra.
Giữa một bên là nền công nghiệp giải trí đơn thuần và một bên là biểu diễn nghệ thuật, cô cảm thấy mình gần với bên nào hơn?
Cả hai đều có. Tôi thường nghe thấy nhiều vũ nữ nói rằng: “Tôi là Burlesque Artist (những diễn viên xuất hiện trong những vở kịch thoát y), tôi không phải là vũ nữ thoát y”. Khi đó tôi đã nghĩ: “Wow, tôi là một vũ nữ thoát y, tôi thích bốn từ này, nó đã tạo thành một bộ phận của tôi”.
Trước nay tôi chưa từng ân hận, càng chưa từng phủ nhận những gì bản thân tôi đã trải qua. Nếu như có người chỉ vào mặt tôi: “Cô là vũ nữ thoát y!”, tôi cũng chẳng đi tranh luận với họ, còn khi tôi nói rằng, “đúng rồi, tôi là vũ nữ thoát y” thì gần như mọi người chẳng thể nói gì.
Từ trước đến nay, sự nổi tiếng của Dita không phải dựa vào lối diễn thoát y cấp ba, những bước nhảy của cô bao hàm trong đó những kỹ xảo tuyệt vời của Ballet cổ điển. Thoát y mà không hề dung tục, lả lướt mà vẫn quyến rũ và khó hiểu, đó là điều khiến Dita tiếng tăm củaDita trở nên lừng lẫy.
Các fan của Dita không thiếu những ngôi sao lớn thế giới, vợ chồng David Beckham, đạo diễn Mick Jackson, ca sĩ George Michael và Elton John, thậm chí đến nhà thiết kế thời trang John Galliano và Marc Jacobs đều coi Dita là nguồn cảm hứng sáng tạo của mình. Cô thường xuyên xuất hiện tại các tuần lễ thời trang nổi tiếng nhất thế giới, Jean Paul Gaultier dành cho cô những bộ trang phục đẹp nhất một cách vô điều kiện: “Thích cái gì thì lấy cái đó mặc!”. Sự xuất hiện của Dita giống như một chất dễ cháy không chỉ trên sân khấu thoát y.
Các buổi biểu diễn của cô dù là ở đâu cũng dẫn đến tình trạng, một vé khó tìm. Từ các câu lạc bộ ở Paris cho đến các buổi biểu diễn thời trang Fashion Show, Fashion Show After Party, Dita đã có được thành công mà các vũ nữ thoát y khác một đời cũng không có được.
Cô định nghĩa thế nào về sự quyến rũ?
Tình cảm là trang thái tự tại và tự tin mà một người biểu hiện ra bên ngoài qua ngoại hình và làn da của mình, đồng thời lúc nào và ở đâu nó cũng có thể cuốn hút người bên cạnh. Sự quyến rũ “quá tích cực” thường giả tạo, không gượng ép mới là sự quyến rũ thật sự.
Nhưng cô là một vũ nữ thoát y, sự tồn tại của cô chẳng phải là vì công chúng hay sao?
Tôi đã mất rất nhiều thời gian mới lĩnh ngộ được rằng, khi tôi quyến rũ nhất, khi tôi nhận được nhiều tiếng vỗ tay nhất thường là khi tôi biết cách hưởng thụ giây phút hiện tại, khi tôi thoải mái với một chút dí dỏm chứ không phải là lúc tôi không ngững suy nghĩ về việc làm thế nào để đạt được sự quyến rũ. Vì thế mỗi lần tôi đều dùng sự vui vẻ bước lên sân khấu, biến sân khấu thành một thế giới mộng ảo của riêng mình. Tôi hy vọng khán giả có thể đồng cảm với tôi chứ không phải là ngồi dưới khán đài xem tôi khoe hình thể.
Mỗi lần nhớ lại các buổi diễn của mình, tôi đều phát hiện ra vì sao rất ít người bỏ về giữa chừng, vì trước nay tôi chưa từng có hành động nào mang tính khiêu khích, khán giả chưa từng cảm thấy mình bị xúc phạm hơn nữa sau đó còn xuýt xoa: “Thật là đẹp, tôi cũng rất hy vọng mình được như thế”.
Từ gợi tình đến thời thượng đã phải trải qua một quãng thời gian dài, ngẫm lại, cô thấy điều gì khiến cô trở nên khác thường?
Những năm 90, phụ nữ cạo trọc đầu, trên người khắp nơi là những chỗ rách nhìn có vẻ rất đàn ông. So với họ thì cách trang điểm mang chiều hướng phục cổ của tôi ưu nhã hơn. Nhưng cách phục cổ của tôi cũng không phải hoàn toàn sao chép mà là sự kết hợp giữa cổ điển với sự hoa mỹ và thời thượng.
Tôi còn nhớ lần đầu tiên tôi lên sân khấu biểu diễn, tôi đã dùng lại những yếu tố trong trang phục của nữ nhân vật chính của phim “Gone with the wind” kết hợp với những yếu trang phục hiện đại. Lần đó, tôi đã được khán giả rất tán thưởng. Sau đó, tôi đã trở nên rất tự tin với việc kết hợp các nhân tố thời trang hoàn toàn xa lạ.
Với những vũ nữ thoát y đang kiếm sống trong các câu lạc bộ, cô có lời khuyên nào không?
Từng trải qua cuộc sống đó, tôi không thể không nói, những vũ nữ ở các câu lạc bộ đó khiến người ta như nhìn vào một hình nộm, âm nhạc, trang phục cho đến vũ đạo đều ít có sự sáng tạo. Thành công không thể dựa vào sự sao chép. Khi tôi vừa mới bước vào nghề, tóc vàng, rock and roll, bikini đang rất thịnh hành. Đúng, họ có nhiều tiền, nhưng tôi đã nói với chính mình rằng: “Tôi muốn trở thành một vũ nữ có sự độc đáo của riêng mình”.
Tôi không muốn từ túi của mỗi người khách có được 1 đô la, tôi muốn mỗi người khách mỗi lần móc túi phải rút ra 20 đô la. Giá trị của bạn đến từ chỗ bạn khác mọi người, đừng có học theo ai cả. Kiến nghị của tôi chính là hãy dũng cảm thử nghiệm.
Trên sân khấu, cô có bao giờ có cảm giác vui sướng được khống chế các đấng mày râu không?
Khán giả của tôi đại đa số là nữ, thật đấy. Tôi rất ít khi nghĩ đến cách nghĩ của nam giới. Tôi hy vọng phụ nữ coi tôi là em, tôi sẽ đặc biệt quan tâm đến cảm nhận của họ chứ không phải là biểu diễn trên sân khấu những tư thế kiểu “cô xem, tôi có thể cướp người đàn ông của cô!”.
Nếu như nói rằng tôi muốn khống chế người nào đó thì có lẽ nên nói rằng, tôi hy vọng có thể thay đổi cách nghĩ của họ, khiến họ tin tưởng vào thế giới tươi đẹp mà tôi tạo ra.
Giữa một bên là nền công nghiệp giải trí đơn thuần và một bên là biểu diễn nghệ thuật, cô cảm thấy mình gần với bên nào hơn?
Cả hai đều có. Tôi thường nghe thấy nhiều vũ nữ nói rằng: “Tôi là Burlesque Artist (những diễn viên xuất hiện trong những vở kịch thoát y), tôi không phải là vũ nữ thoát y”. Khi đó tôi đã nghĩ: “Wow, tôi là một vũ nữ thoát y, tôi thích bốn từ này, nó đã tạo thành một bộ phận của tôi”.
Trước nay tôi chưa từng ân hận, càng chưa từng phủ nhận những gì bản thân tôi đã trải qua. Nếu như có người chỉ vào mặt tôi: “Cô là vũ nữ thoát y!”, tôi cũng chẳng đi tranh luận với họ, còn khi tôi nói rằng, “đúng rồi, tôi là vũ nữ thoát y” thì gần như mọi người chẳng thể nói gì.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét